Thế là mình cuống cuồng đưa vợ đi bệnh viện. Nhưng đạp thì đạp, chứ nó có chịu ra ngay cho đâu, nó cứ quằn quại trong bụng vợ chán chê, khiến vợ đau tê dại, lăn lộn trên giường rồi lại bò toài dưới đất, tưởng như sắp chết ngất...
Ở giường bên cạnh, cũng có một chị đang lên cơn đau vật vã giống vợ mình, khác cái là vợ mình chỉ kêu la thôi, còn chị ta thì lại luôn mồm chửi: "Thằng chồng khốn nạn! Tại mày mà bà đau như này! Tổ sư bố mày! Lúc sướng thì cả hai cùng sướng, sao lúc đau thì chỉ mình bà phải đau? Tổ sư bố mày! Thằng chồng khốn nạn!"...
Vật vã một hồi, chị ta lộn nhào xuống sàn, đúng lúc ông bác sĩ đi qua, chị ta vồ chặt luôn lấy chân bác sĩ, tiếp tục kêu la: "Cứu em với bác sĩ ơi! Em đau chết mất thôi!". Ông bác sĩ chắc đã quá quen với cảnh này rồi, nên nhẹ nhàng dìu chị ấy ngồi lên giường, giọng dịu dàng: "Lúc sướng có gọi bác sĩ đến sướng cùng không? Sao lúc đau lại cứ gào tên bác sĩ?".

0 nhận xét:
Đăng nhận xét