Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

Chuyện đi đẻ - CẤM CƯỜI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC

By: Unknown On: 03:38
  • Chia Sẻ LÊN
  • Lúc sớm, hai vợ chồng đi ăn sáng. Như thường lệ, mình ăn xong trước thì ra quán nước gần đó gọi cốc trà đá, làm vài ván cờ, chờ vợ ăn. Mới chơi được khoảng năm ván thì đã thấy vợ gọi ra tính tiền. Lúc tính tiền, chị chủ quán có nhắc mình: "Chú xem thế nào chứ hôm nay chị thấy cô nhà ăn kém lắm! Bát bún, bát cháo và đĩa quẩy thì vẫn hết, nhưng chục trứng vịt lộn thì vẫn còn thừa tận 3 quả!". Mình nghe vậy hoảng quá, hỏi vợ có chuyện gì, vợ bảo: "Em ăn không ngon miệng vì thấy hơi hơi đau bụng! Con đang đạp bùm bụp! Chắc nó muốn ra rồi!". 

    Thế là mình cuống cuồng đưa vợ đi bệnh viện. Nhưng đạp thì đạp, chứ nó có chịu ra ngay cho đâu, nó cứ quằn quại trong bụng vợ chán chê, khiến vợ đau tê dại, lăn lộn trên giường rồi lại bò toài dưới đất, tưởng như sắp chết ngất...

    Ở giường bên cạnh, cũng có một chị đang lên cơn đau vật vã giống vợ mình, khác cái là vợ mình chỉ kêu la thôi, còn chị ta thì lại luôn mồm chửi: "Thằng chồng khốn nạn! Tại mày mà bà đau như này! Tổ sư bố mày! Lúc sướng thì cả hai cùng sướng, sao lúc đau thì chỉ mình bà phải đau? Tổ sư bố mày! Thằng chồng khốn nạn!"... 

    Vật vã một hồi, chị ta lộn nhào xuống sàn, đúng lúc ông bác sĩ đi qua, chị ta vồ chặt luôn lấy chân bác sĩ, tiếp tục kêu la: "Cứu em với bác sĩ ơi! Em đau chết mất thôi!". Ông bác sĩ chắc đã quá quen với cảnh này rồi, nên nhẹ nhàng dìu chị ấy ngồi lên giường, giọng dịu dàng: "Lúc sướng có gọi bác sĩ đến sướng cùng không? Sao lúc đau lại cứ gào tên bác sĩ?".

     

    Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

    Theo bạn thế nào là soái ca! Với tôi như vậy là soái ca rồi

    By: Unknown On: 19:16
  • Chia Sẻ LÊN
  • Anh ý dựng xe bước vào cửa hàng , ban đầu tưởng mua ví nam .Sau thấy cứ đứng ngắm, nhấc lên hạ xuống mấy đôi guốc cao gót . 
    Anh ấy ngó một loạt rồi hỏi chị nv : 
    - 9 phân đi dễ hơn 11 phân chị nhỉ , da lì đi mềm hơn da bóng đúng không chị ? 
    Em muốn chọn đôi nào nhìn sang mà không đau chân vì bạn em đi lại nhiều ,chị tư vấn giúp .
    Chị nv đưa cho ảnh mấy mẫu Louboutin .
    Lựa qua lựa lại một lúc thì anh ấy băn khoăn giữa đôi 390k và 550k . Để cả hai đôi trên bàn thanh toán . Tôi thấy anh kéo khoá ví lấy 3 tờ 100 , 4 tờ 50k , đếm tổng mới đc 500k .
    Tiếp đó nhìn vào ví , rồi lại nhìn xuống hai đôi guốc , hỏi tôi có bớt đc ko ? 
    Chị nhân viên bảo nhà em bán niêm yết . Anh ấy ko mặc cả nữa mà rút thêm 50k tiền 10,20k đưa cho tôi ( cười với chị nv nói e lấy đôi kia đi cho bền ) 
    Sau đó cất khoảng 15k tiền lẻ và 40k còn lại , tôi vô tình thấy trong ví không còn tờ tiền nào.....! 
    Bây giờ tôi mới nhìn kĩ hơn về khách hàng ấy . Quần áo đơn giản , gương mặt bình thường , đi một chiếc dream cũng đã cũ . 
    Tôi chắc rằng với bề ngoài như vậy thì không có cô gái xa lạ nào lại liếc mắt gọi anh ấy là " soái ca " 
    Nhưng tôi tin rằng chủ nhân của đôi Louboutin kia sẽ là một cô gái thực sự hạnh phúc . 
    Đôi khi còn hạnh phúc hơn những cô gái nhận thỏi Louboutin đáng giá cả triệu đồng .
    Vì một đại gia có thể mua cả chục thỏi son cho cả chục cô gái anh ta đang tán tỉnh , đó là tiền dư giả mà .
    Còn đôi Louboutin kia có thể là tiền lương vừa nhận . Tiền cơm 2 bữa mỗi ngày . Là bữa nhậu với bạn bè đc từ chối khéo , là chiếc áo khoác mới chưa kịp mua....
    Anh ấy đã dành tặng cho cô gái của mình tất cả . Dành tặng thời gian , công sức , cuộc sống và trên hết là sự yêu thương !
    Phải chăng đây mới là người đàn ông chúng ta cần có trong cuộc đời của mình. 
    Một người đàn ông bình thường nhưng sẵn sàng dành cho ta những điều tốt đẹp nhất.
    Cho ta tất cả những gì anh ấy có trong hôm nay và ngày mai...những thứ không dư , không nhiều để có thể chia sẻ cho một cô gái nào nữa !
     

    Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

    Khoảng lặng của gió

    By: Unknown On: 21:55
  • Chia Sẻ LÊN
  •  
    Mình có yêu đâu nhỉ
    Cớ sao người hờn ghen
    Thương nhau còn chưa đủ
    Giận dỗi làm chi thêm

    Em như loài hoa dại 
    Nên lặng lẽ toả hương
    Người muốn đưa tay hái
    Thì xin...cứ bình thường

    Bình thường mà lo lắng
    Bình thường mà quan tâm
    Qua rồi thời nông nổi
    Em sẽ biết em cần

    Một bờ vai tin cậy
    Một ánh mắt dịu dàng
    Yếu đuối em về tựa
    Bình yên giấc ngủ ngoan

    Đàn ông thì nhiều lắm
    Nhưng em biết một người
    Dù xa xôi cách trở
    Vẫn thương mình em thôi

    Giữ em bằng chân thật 
    Nồng nàn từ con tim
    Đừng níu em bằng lửa 
    Ngùn ngụt ghen ngất trời
     
     

    Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

    Cái gì cũng có mục đích của nó

    By: Unknown On: 00:28
  • Chia Sẻ LÊN
  • Đây là một câu chuyện có thật kể về một người phụ nữ Ấn Độ sống ở thời trung cổ. Bà ta có nuôi một con thú cưng, vâng 1 con trăn, bà ấy rất thương con trăn dài tới hơn 4m và trông rất khỏe mạnh này. Bỗng một ngày con trăn không chịu ăn những gì bà ta đưa cho nó nữa, vài tuần sau nó vẫn tiếp tục không ăn. Lo lắng mình sẽ mất con trăn, bà ta đã đưa nó tới thầy lang về thú y trong làng.
    Sau khi nghe bà ta kể lại sự tình, ông thầy lang hỏi lại bà:
    -Bà có để con trăn ngủ chung với mình ban đêm không? và bà có thấy con trăn cuốn lấy thân thể bà không?
    -Có thưa thầy, nó làm điều đó hàng ngày, con rất buồn vì không thể giúp ích gì cho nó.
    Sau khi nghe xong, ông thầy lang đã nói với bà một điều khiến bà sửng sốt " Con trăn của bà không bị bệnh gì cả, chỉ là nó sắp ăn thịt bà thôi "
    " Mỗi lần nó cuốn lấy thân thể bà là nó đang dùng chính độ dài của mình để đo lại kích thước của con mồi, và nó cũng cần thời gian để cơ thể nó đạt được kích thước có thể nuốt trọn bà."

    P/s : Câu chuyện này muốn dạy chúng ta rằng: " Có những người nói chuyện tâm sự và đi chơi với bạn 24/7 để bạn có thể cảm thấy được đối với họ bạn có vị trí quan trọng như thế nào và cũng là để lấy lòng bạn. Tuy nhiên bạn cần phải xác định rõ Ý ĐỊNH thật sự của việc kết bạn là gì? Sự thân thiết đột xuất chưa chắc đến từ lòng thành tâm quí mến nhau mà nó đến từ những mục đích HAY HO khác .
    Đừng bao giờ sợ kẻ thù tấn công bạn, mà hãy dè chừng những người giả vờ kết thân để đạt đc mục đích của họ.
    Đây là một câu chuyện có thật kể về một người phụ nữ Ấn Độ sống ở thời trung cổ. Bà ta có nuôi một con thú cưng, vâng 1 con trăn, bà ấy rất thương con trăn dài tới hơn 4m và trông rất khỏe mạnh này. Bỗng một ngày con trăn không chịu ăn những gì bà ta đưa cho nó nữa, vài tuần sau nó vẫn tiếp tục không ăn. Lo lắng mình sẽ mất con trăn, bà ta đã đưa nó tới thầy lang về thú y trong làng.
    Sau khi nghe bà ta kể lại sự tình, ông thầy lang hỏi lại bà:
    -Bà có để con trăn ngủ chung với mình ban đêm không? và bà có thấy con trăn cuốn lấy thân thể bà không?
    -Có thưa thầy, nó làm điều đó hàng ngày, con rất buồn vì không thể giúp ích gì cho nó.
    Sau khi nghe xong, ông thầy lang đã nói với bà một điều khiến bà sửng sốt " Con trăn của bà không bị bệnh gì cả, chỉ là nó sắp ăn thịt bà thôi "
    " Mỗi lần nó cuốn lấy thân thể bà là nó đang dùng chính độ dài của mình để đo lại kích thước của con mồi, và nó cũng cần thời gian để cơ thể nó đạt được kích thước có thể nuốt trọn bà."

    P/s : Câu chuyện này muốn dạy chúng ta rằng: " Có những người nói chuyện tâm sự và đi chơi với bạn 24/7 để bạn có thể cảm thấy được đối với họ bạn có vị trí quan trọng như thế nào và cũng là để lấy lòng bạn. Tuy nhiên bạn cần phải xác định rõ Ý ĐỊNH thật sự của việc kết bạn là gì? Sự thân thiết đột xuất chưa chắc đến từ lòng thành tâm quí mến nhau mà nó đến từ những mục đích HAY HO khác 

    .
    Đừng bao giờ sợ kẻ thù tấn công bạn, mà hãy dè chừng những người giả vờ kết thân để đạt đc mục đích của họ.
    Đôi khi chỉ muốn thốt lên
    " Bạn bè như cái bẹn bà ""

    Thứ Hai, 2 tháng 5, 2016

    Thương mấy cũng là người dưng

    By: Unknown On: 21:53
  • Chia Sẻ LÊN
  • Bức thư tình lần cuối
    Em viết gửi về anh
    Khi bầu trời vẫn trong xanh
    Lũ chim trời đang nhảy nhót trên cành thánh thót

    Quả tình không chín ngọt
    Còn đắng đót cho nhau
    Cố làm gì với chuỗi ngày đau
    Khi duyên nợ đôi ta đã nhuốm màu nhợt nhạt 

    Em chỉ là cơn khát
    Giữ sa mạc đời anh
    Khi nhớ nhung chỉ phủ đầy bằng giọt nước mắt long lanh
    Em thảng thốt tự hỏi rằng sao cuộc tình mình tàn nhanh đến vậy?

    Anh không phải là ngọn hải đăng soi bến đỗ bình yên để em tìm thấy
    Lạc lõng giữa biển đời mà nghe trong lòng dậy sóng trùng khơi
    Biết tựa vào đâu để thoát chơi vơi
    Đành cuốn chặt nỗi tơi bời đem giấu kỹ

    Đau đớn lắm những đêm dài trở trăn suy nghĩ
    Buông tay một lần cho cả u sầu phiền lụy sẽ dần qua
    Biệt khúc sau cùng và mong rằng ngày tháng sẽ phôi pha
    Dù thương mấy cũng chỉ là người dưng mãi mãi!

     

    Suýt Nữa Thì Thanh Xuân Này Ta Có Nhau

    By: Unknown On: 21:48
  • Chia Sẻ LÊN
  • Em !!
    Đã tặng riêng anh cả tuổi xuân thì
    Đầy nắng gió...ngọt ngào..đam mê và cháy bỏng
    Em đã tặng riêng anh những tháng ngày khát vọng
    Mà sao anh chẳng nhận ra???
    Đôi lúc em tự hỏi...hay mình tạm cách xa
    Sao tất cả những người quanh chúng ta đều biết
    Ta yêu nhau, đủ dịu dàng thắm thiết
    Mà sao hai đứa mình...lại không nhận thấy.. 
    Hả anh???
    Khi mái tóc còn xanh...khi đời còn hồng thế
    Ta chẳng vẹn tròn trở thành tri kỉ
    Để bây giờ..lại dang dở lòng nhau
    Xót đau
    Tiếc nuối
    Xuân xanh đã nát nhầu
    Em chỉ còn biết khóc
    Anh chỉ còn khó nhọc
    Vẫn đoạn đành quay bước 
    PHẢI KHÔNG ANH???